Việc đầu tiên, tôi mua đĩa về xem phim xxx để học hỏi cách ‘yêu’.
Tôi lấy chồng không được như người ta, chồng tôi mắc bệnh yếu sinh lý. Tuy không phải là bệnh nặng, nhưng sự vụng về trong chuyện ‘chăn gối’ của chồng khiến tôi thấy bất an, lo lắng. Trong khi chồng tôi lại là con một nên cảm giác ấy càng nhiều hơn.
Tôi ở chung cùng với nhà chồng, có bố mẹ chồng và vợ chồng tôi. Cuộc sống với tôi mà nói rất dễ chịu vì bố mẹ chồng cũng không khó khăn gì. Nhưng áp lực con một cứ đè nặng lên vai chồng nhất là khi chồng lại bị chứng bệnh ấy, việc có con cái với vợ chồng tôi mà nói là khó khăn. Dường như anh giấu mẹ, không cho mẹ biết về tình trạng của mình. Có lẽ, tôi là người đầu tiên biết chuyện.
Ngày lấy chồng, tôi chưa hay biết gì vì mọi chuyện diễn ra bình thường. Nhưng càng ngày tôi càng thấy chồng có những biểu hiện khác lạ, yếu hơn nhiều khi gần gũi vợ và ngại ngần hơn. Tôi lên mạng tìm hiểu về các triệu chứng, hỏi han bạn bè, họ cho tôi lời khuyên rằng có lẽ chồng tôi bị chứng yếu sinh lý, bệnh gặp nhiều ở đàn ông. Tôi sợ và lo lắng lắm. Nhưng vì chồng không phải quá nặng nên vợ có thể chủ động tìm cách. Và một trong những cách đó là phải quan tâm thường xuyên tới quan hệ, đời sống tình dục vợ chồng. Khi người chồng không chủ động được thì người vợ nên có cách giải quyết thay chồng.
Chồng tôi đích thị là gã yếu sinh lý (ảnh minh họa)
Về chuyện ‘chăn gối’ vợ chồng, tôi không phải người thành thạo hay biết cách chăm chút, chiều chồng. Thế nên, dù có cố gắng ân ái, yêu chồng cũng vẫn yếu, khó cải thiện tình hình. Bạn bè nhiều người khuyên tôi nên lên mạng, sách báo tìm hiểu một số bí quyết chăn gối, ân ái phòng the, để có cách giải quyết giúp chồng. Tôi ngại ngần chuyện đó vì thấy bản thân cứ dung tục thế nào.
Nhưng vì chồng, cuối cùng tôi phải làm. Việc đầu tiên, tôi mua đĩa về xem phim xxx để học hỏi cách ‘yêu’. Tôi tò mò chuyện gối chăn của người khác, xem cách họ chiều chồng, chiều vợ như thế nào để học hỏi. Những đêm đầu, tôi cảm thấy ngượng ngạo vô cùng khi đề cập với chồng chuyện thay đổi cách ‘yêu’. Chồng tôi cũng thấy lạ khi một người vợ như tôi lai mạnh bạo trong chuyện ấy. Thật tình, vì là vợ chồng mới, có chút ái ngại nhưng vì chồng tôi bỏ qua xấu hổ của bản thân.
Thấy chồng có cảm hứng, có chút vui vẻ hơn, tôi lại tiếp tục công việc của mình. Càng ngày tôi càng nghiền phim, giấu giếm chồng sang phòng làm việc để xem và áp dụng. Có lần, mẹ chồng bắt gặp tôi đang mải miết, hứng khởi với những bộ phim ấy, mẹ ngạc nhiên lắm, vào tận phòng tôi để nói chuyện. Mẹ không biết vì sao một người có chồng như tôi lại ham thứ phim ấy.
Nhưng vì chồng, cuối cùng tôi phải làm. Việc đầu tiên, tôi mua đĩa về xem phim xxx để học hỏi cách ‘yêu’. Tôi tò mò chuyện gối chăn của người khác, xem cách họ chiều chồng, chiều vợ như thế nào để học hỏi. Những đêm đầu, tôi cảm thấy ngượng ngạo vô cùng khi đề cập với chồng chuyện thay đổi cách ‘yêu’. Chồng tôi cũng thấy lạ khi một người vợ như tôi lai mạnh bạo trong chuyện ấy. Thật tình, vì là vợ chồng mới, có chút ái ngại nhưng vì chồng tôi bỏ qua xấu hổ của bản thân.
Thấy chồng có cảm hứng, có chút vui vẻ hơn, tôi lại tiếp tục công việc của mình. Càng ngày tôi càng nghiền phim, giấu giếm chồng sang phòng làm việc để xem và áp dụng. Có lần, mẹ chồng bắt gặp tôi đang mải miết, hứng khởi với những bộ phim ấy, mẹ ngạc nhiên lắm, vào tận phòng tôi để nói chuyện. Mẹ không biết vì sao một người có chồng như tôi lại ham thứ phim ấy.
Càng ngày tôi càng nghiền phim, giấu giếm chồng sang phòng làm việc để xem và áp dụng. (ảnh minh họa)
Cuối cùng, vì mẹ gặng hỏi và vì sĩ diện của bản thân, tôi phải thú nhận việc chồng bị yếu sinh lý và đang ra sức tìm cách chữa trị. Mẹ buồn lắm, thảo nào mẹ thấy bao lâu nay hai vợ chồng có vẻ không được vui vẻ, cởi mở. Mẹ không giận, không trách tôi mà còn động viên tôi xem phim, đọc sách tình dục để giúp chồng cải thiện tình hình.
Hôm ấy tôi thấy mẹ khóc, có lẽ mẹ buồn, mẹ lo lắng cho cậu con trai duy nhất của mình. Tôi thương mẹ, thương chồng nhưng chỉ biết làm có vậy. Không biết những người trong hoàn cảnh như tôi có cách nào để giúp tôi hay không. Tôi thật sự lo lắng vô cùng vì chúng tôi cần có con nối dõi.
Hôm ấy tôi thấy mẹ khóc, có lẽ mẹ buồn, mẹ lo lắng cho cậu con trai duy nhất của mình. Tôi thương mẹ, thương chồng nhưng chỉ biết làm có vậy. Không biết những người trong hoàn cảnh như tôi có cách nào để giúp tôi hay không. Tôi thật sự lo lắng vô cùng vì chúng tôi cần có con nối dõi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét